Creative Corner

Thứ Hai, 16 tháng 1, 2012

Chuyện Về Quái Vật Khổng Lồ Biển Cát Bà (phần 1)

Thời gian gần đây, sau khi tài liệu về một loài quái vật không lồ đã từng xuất hiện ở hải phận Cát Bà được một tờ báo có uy tín công bố thì dư luận, đặc biệt những người dân ở hòn đảo đang nổi tiếng bởi những thắng cảnh có một không hai ấy hết sức quan tâm, xôn xao bàn luận. Theo mô tả thì loài quái vật ấy trông giống như mãng xà, kích thước thì như một chiếc tầu cỡ lớn. Mỗi khi chúng nhô lưng lên giữa trùng dương bao la, trông chẳng khác nào một hòn đảo chìm, sừng sững. Rất nhiều thuỷ thủ, nhà buôn, thậm chí những ngư dân chỉ quen “đánh bắt ven bờ” cũng đã từng tận mắt chứng kiến. Và, câu chuyện về loài quái vật khổng lồ, lạ lùng trên, đã được phóng viên báo GĐ&XH cùng những ngư dân ở chính đảo Cát Bà lật lại…
......
Bài 1- Chạm trán hải tinh
(Ngư trường đảo Cát Bà)
Manh mối cuối cùng
Nhờ con đường mới mở chạy thẳng băng ra cảng Đình Vũ nên ra huyện đảo Cát Bà vô cùng thuận tiện. Từ đây có thể đi tàu cánh ngầm, hoặc băng phà sang Cát Hải, rồi từ đó thêm một lần phà nữa là đến “thiên đường giữa đại dương” của đất cảng Hải Phòng. Đang chớm mùa du lịch, nhưng Cát Bà đã tập nập người. Toàn khách Tây. Họ đến để khám phá những nét hoang dã của khu sinh thái biển còn rất nhiều bí ẩn này. Và, đúng như thông tin mà chúng tôi có được, câu chuyện về loài quái vật đại dương trên đã được rất nhiều người dân ở đây bàn tán. Có thể gặp “hình dáng” chúng ở những quán nước ven bờ biển, ở trong chợ, thậm chí cả ở trong quán “chát”, “sân chơi độc quyền” của mấy cô cậu choai choai. Sức nóng của “thông tin truyền miệng” quả là ghê gớm. Và, cũng chính bởi những “thông tin không chính thống” ấy, loài quái vật ấy bỗng hoá thành… dữ tợn. Nào là, chỉ một cái quẫy đuôi, quái vật có thể đánh đắm cả một chiếc tàu cỡ lớn. Nào là, mắt chúng to và sáng như đèn pha ô tô, răng to chắc, nhọn hoắt như khủng long bạo chúa… Ai cũng mô tả vô cùng tỉ mỉ, rõ nét, kèm theo vẻ mặt hoang mang, sợ hãi hệt như mới đây thôi, bản thân mình đã tận thấy loài hải tinh ghê gớm ấy.
Người đầu tiên chúng tôi tìm gặp là ông Nguyễn Đình Khượng, Trưởng phòng NN và PTNT huyện đảo Cát Bà. Ông Khượng phụ trách mảng đánh bắt, nuôi trồng thuỷ hải sản của huyện, đồng thời, bởi đã tìm hiểu từ trước, chúng tôi biết ông xuất thân từ một gia đình ngư dân, trưởng thành từ một xã có truyền thống đi biển lâu đời bậc nhất ở đảo. Với những “điều kiện” trên, rất có thể ông sẽ nắm trong tay những thông tin mà chúng tôi cần. Và, quả như chúng tôi phỏng đoán, ông Khượng cho biết, ngư trường Cát Bà là nơi tồn tại rất nhiều loài hải sản. Đặc biệt, trong số ấy, có nhiều loài có kích thước ngoài sức tưởng tượng của các ngư dân. Về loài quái vật biển cả khổng lồ trên, ông Khượng cho biết, thông tin cụ thể, chính xác thì ông chưa nắm chắc, nhưng ở làng chài quê ông, từ trước, đã có rất nhiều ngư dân đã tận mắt thấy những loài hải vóc dáng to lớn, hình thù kỳ lạ. Và, theo như mô tả của họ, thì con vật khổng lồ ấy có hình dáng giống với loài quái vật mà nhiều người đang xôn xao bàn luận bây giờ. Ông bảo, những hộ này trước đây là xã viên của hợp tác xã Phù Long, hợp tác xã đánh bắt cá thiện nghệ nhất của huyện đảo ngày trước. Bởi là thành viên hợp tác xã, nên những ngư dân đó có tầu lớn để vươn ra khơi xa. Và, trên hành trình đánh bắt xa bờ của mình, họ đã gặp những loài hải sản mà chưa ai được thấy bao giờ. Và, khi chia tay, ông Khượng đã dặn rất kỹ càng, nếu muốn tìm hiểu về những nội dung trên, thì nên đến gặp họ ngay, bởi theo như ông được biết, những xã viên của HTX hùng mạnh ngày trước, đã phần giờ đã không còn. Đồng thời, ông Khượng đã xin lại số điện thoại của chúng tôi để hễ có thông tin gì ông sẽ báo ngay để chúng tôi được biết.
“Vị khách không mời” và giây phút “sống trong sợ hãi”
Xã Phù Long nằm ngay sát bờ biển. Hôm chúng tôi đến, dân trong xã đang làm lễ để rước tượng từ Hải Phòng vào. Cờ, phướn lập loè, trống, chiêng rộn rã. Theo chỉ dẫn của ông Khượng, chúng tôi đã tìm đến nhà lão ngư dân Nguyễn Đình Hùy ở xóm Ngoài. Tuy ở tuổi xưa nay hiếm nhưng trông ông Huỳ vẫn còn tráng kiện lắm. Ông bảo, bởi cả đời lênh đênh trên biển, sóng gió đại dương đã cho ông sức vóc dẻo dai, tinh thần minh mẫn. Tuy thế, khi chúng tôi bất ngờ hỏi lần trạm trán với con vật khổng lồ giữa đại dương thủa trước, đang chuyện trò sôi nổi, ông Huỳ bỗng giật mình, kinh ngạc. Sau ít phút chấn tĩnh, ông nói giọng nghe như đã lạc đi. Ông bảo, chúng tôi là người may mắn bởi tìm hiểu về loài vật khổng lồ trên, tìm đến ông là đã chọn đúng người. “Kỷ niệm không thể nào quên” ấy giờ ở xã Phù Long, chỉ có ông và bà Nguyễn Thị Thại (cũng ở xóm Ngoài) là còn nắm chắc bởi những người cùng ra khơi năm đó, và cùng tận thấy con vật kinh hoàng trên đã đều thành người thiên cổ cả rồi. Ông Huỳ nhớ lại, năm ấy, ở HTX đánh bắt Phù Long, ông được phân công làm việc ở đội đánh bắt do ông Bùi Đình Bé làm đội trưởng. Đội có 6 người, gồm ông, ông Bé, bà Thại (vợ ông Bé), ông Chứ, ông Đống, ông Hổi. Tất cả đều là những ngư dân cự phách, lớn lên từ sóng gió đại dương. Năm đó, chỉ ít lâu trước khi HTX Phù Long giải thể (HTX giải thể năm 1982), đội của ông được phân công đánh bắt cá nhâm (một loài cá đặc sản của Cát Bà) ở khu biển Rãng Le, gần với đảo núi Đại Thành. Với đặc tính của cá nhâm thì đội phải đi từ đêm để đến khi nước đứng chúng mới nổi lên và từ trên cao, quan sát hướng đi của bầy cá, đội trưởng Bé mới vạch hướng cho các thuyền viên “tác nghiệp”. Hôm ấy, trời cũng bắt đầu chuyển từ xuân sang hạ, như mọi khi, thuyền đánh bắt của ông lại ra khơi.
(Ông Nguyễn Đình Huỳ - người chạm trán hải tinh)
Mới 9 h sáng, nhưng giữa đại dương, mặt trời đã ném những tia nắng bỏng rát. Từ trên chòi cao, nơi ngọn cột buồm, đội trưởng Bé bắt đầu công việc quan sát của mình. Khi thuyền đang chầm chậm lao về phía núi đảo Đại Thành, bất chợt đội trưởng Bé gào anh em cho thuyền chuyển hướng. “Có đảo ngầm! Rẽ ngay sang trái! Rẽ ngay!”. Tiếng hô như lạc giọng của ông Bé khiến anh em đang chuẩn bị đồ nghề đánh bắt ở dưới khoang thuyền hết sức ngạc nhiên. Cả mấy chục năm lênh đênh ở hải phận này, đến từng con sóng mọi người còn thông thạo huống chi lại không biết sự hiện diện của một đảo ngầm. Vô lí! Thế nhưng, trước sự khẩn khoản của người đội trưởng mẫn cán, mọi người cũng vội dừng tay, ngước mắt theo hướng chỉ của ông Bé. “Đảo ngầm thật!”. Mọi người ồ lên kinh ngạc. Phía trước, cách thuyền có vài chục mét, giữa sóng biển ộp oặp, một khối đen nổi lên sừng sững. Thấy vật cản, ông Huỳ vội vàng chạy vào khoang máy, nói với thợ máy rẽ trái để thuyền vòng qua “chướng ngại vật”. Quay ra, chưa hết ngạc nhiên về sự xuất hiện bất thường của “hòn đảo” trên thì ông đã giật mình bởi từ trên cao, tiếng ông Bé gào lên trong sợ hãi: “Các chú ơi! Con gì ấy! To lắm…!”. Nói chưa dứt câu thì ông đã vội vàng tụt đánh phịch xuống khoang thuyền. Ông ra lệnh cho thợ máy dừng thuyền để tránh gây ra tiếng động. Khi mọi người còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì từ phía xa, “hòn đảo ngầm” bỗng chuyển động, cứ từ từ nhằm hướng thuyền lao tới. Trên khoang, mặt ai nấy tái xanh. Hồi ấy, để đảm bảo an toàn cho mỗi chuyến ra khơi, trên truyền các ông đều mang theo súng. Thế nhưng, trong cơn hoảng loạn đó, chẳng ai còn nhớ đến “món đồ” ấy nữa. Sợ hãi, mắt ai cũng nhắm nghiền đợi chờ giây phút khủng khiếp nhất trong đời ngư phủ của mình. Cứ ngỡ chiếc thuyền sẽ vỡ tan tành, và tất cả thuyền viên sẽ biến thành miếng mồi ngon cho con vật lạ lùng ấy, nhưng lạ thay, khi khoảng cách chỉ còn vài mét, chẳng hiểu vì sao bỗng dưng nó dừng lại. Lúc này, lấy hết can đảm ông Huỳ và mọi người trên khoang thuyền mới dám mở mắt ra nhìn. Bởi gió, thuyền đã trôi đến theo hướng song song với con vật. Từ trên khoang, ông Huỳ thấy lưng con vật nhô cao lên khỏi mắt nước cỡ gần 1 mét. Và, theo phỏng đoán cuả ông, thân con vật ấy rất dài bởi chỉ riêng phần nhô lên ấy, một khoảng chừng 5 mét khô cong, không mảy may có một vệt nước. Tấm lưng ấy được phủ một lớp vảy dày. Mỗi vảy to như chiếc mâm con, màu vàng nhạt. Nhìn xuyên qua nước biển, ông thấy đầu con vật lạ như đầu cá heo, với đôi mắt to như hai chiếc bát cỡ lớn, sáng rực. Với bao nhiêu năm đi biển của mình, ông Huỳ và tất thảy những người trên thuyền hôm đó đều khẳng định, trong đời, không một ai từng thấy loài hải nào như thế. Bởi không biết vị khách không mời ấy lành, dữ ra sao, không thể ngồi yên chờ chết, nên trong tích tắc, ông quyết định chọn phương án tấn công đối thủ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét